“Các ngươi vẫn chưa đủ thành thật.” Lục Thanh lắc đầu, “Ma tu thì là ma tu, đừng giở trò trước mặt ta, nếu không các ngươi sẽ phải nếm mùi đau khổ.”
Nghe vậy, dù trong giọng nói của Lục Thanh không mang sát ý, nhưng lòng ba tên ma đầu lại đột nhiên rét run.
Tà Phong không dám qua loa nữa, vội vàng nói: “Vâng thưa đại nhân, bọn ta đều là ma đạo tu sĩ.”
“Nếu các ngươi là ma tu của thời đại tu tiên trước, vậy thì hãy kể hết cho ta nghe một lượt, từ việc các ngươi đã sống sót lay lắt ra sao, cho đến những chuyện đã xảy ra trong giới tu hành trước khi linh khí khô kiệt.”




